Trưa nay dãi nắng đi về nhà, cái điện thoại hư thêm vài thứ làm cho ngày thứ 7 thêm lăn tăn. Cuộc đời cứ xoay vần, con người cũng vậy. Ai đó nói, khi một người bạn làm tôi buồn, tôi sẽ viết lên cát, khi người bạn nào đó làm tôi vui, tôi sẽ khắc lên đá, như vậy nhớ lâu. Có nên lúc nào cũng hào hiệp, xã hội dạy cho ta quá nhiều bài học về nhân nghĩa, tốt xấu. Nhưng những người làm theo những điều đó sao cứ long đong! Có lẽ giúp người khác mười phần người ta sẽ không nhớ và không hay biết, thay vì vậy, giúp bảy phần thôi, chừa ba phần đánh xé người ta, người ta mới biết quý tất cả. Có những người trơ trẽn, lúc nào cũng ra mặt gia đình chung với ta, nhưng có chắc khi ta không có gì trên tay họ có dám lại gần. Tin tưởng quá nhiều người, mỗi người quá nhiều dường như ta đang tự giết mình. Thất vọng và học nhiều bài học to lớn.
Những cú đánh càng mạnh, càng đau là những cú đánh ý nghĩa, những bài học thấm thía.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét