12 thg 8, 2011

Trước đèn xem truyện Tây Minh

Những ngày nay, tôi thực sự không hiểu được những cái gì đang đến với mình. Có những cái thực sự là khó khăn nhưng không phải lúc nào bạn cũng ý thức được điều đó, có thể vì bạn chưa đủ hiểu từ từ cho đến khi nhận ra bản chất thật! Bao nhiêu là bao nhiêu, bạn có thể phải khác, có thể không là mình một khía cạnh nào đó, nhưng bản sắc của mỗi người là cố định.
Bạn nói bỏ, là bỏ. Vì những cái chưa từng mặn nồng thì rời bỏ không phải là điều khó khăn, dù sau đó sẽ là muôn vàng những khó khăn! Không ai phải đi vào đường cùng, tin chắc rồi sẽ có những quyết định đúng đắn và may mắn! Lòng tốt thì có phải lúc nào cũng đi chung với sự chân thành, nếu bây giờ được lựa chọn, tôi chỉ chọn chân thành, nhưng trong lúc đó, không có một cái gì để gọi chung là chân thành. Ngồi trong không khí đó, tôi là người khác, tôi không hiểu tất cả. Chỉ biết dò dẫm từng bước một, sau ba tuần nữa, tôi sẽ có quyết định mới, vì vốn dĩ, mọi thứ chưa từng khả quan. Nhưng từ bỏ thì liệu có khả quan hơn?!
Thứ nữa, muốn nói với những ai thấp hơn người này người kia, đừng xài những thứ tồi tệ mà người khác làm với mình, như vậy bạn sẽ thấy hình ảnh bạn lúc đấy như thế nào. Nhưng không nói nhiều, vì bạn vẫn còn thấp lắm. Mềm như nước, không bao giờ gãy, tan rồi hợp.
Có những u mê cần lúc dài lâu tỉnh táo để nghiền ngẫm và ứng phó. Giỏi cư xử ở đâu, sao giờ không sử dụng.
Ngày mai sẽ không nói chuyện này, học bài, đi thi, học hành là giờ phút quý báu chân thành, quyết định sẽ trông chờ vào những thứ của nay và mấy tuần nữa. Ngẫm, nếu không được công nhận, thì thà cuộc đời như con nước đưa bèo trôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét