3 thg 9, 2011

Đời buồn như gió

Thi thoảng, tôi lại được nghe những câu chuyện ma na ná cuộc đời, những cuộc đời xung quanh tôi. Những lần đối diện với cuộc đời một ai đó, không đơn giản chỉ đứng nhìn sự khủng khiếp tràn ngập tâm trí và cơ thể mình. Thay vào đó là sự gắng gượng đứng lên để rồi sau đó là sự trượt dài ghê rợn.
Có những khó khăn dai dẳn, lâu dài làm người ta nghiện ngập thay vì những cái sợ hãi lúc mới ban đầu. Cũng như cảm giác thinh thích khi dậm gai, mưng mủ, có những người tự cắt vào tay mình, chảy máu, những khó khăn đó làm người ta quên những cái đau hiện tại, khó khăn hiện tại và nghĩ đến bể khổ cuộc đời. Mình sẽ từ từ đương đầu, không vội vã, hấp hối. Những lúc đó, con người toả những vầng sáng hào quang, thoát kiếp, bay lên.
Có những sự chấp nhận làm con người ta yếu đuối, bất cần. Có những sự chấp nhận làm người ta can trường, mạnh mẽ. Và có cả những cái làm người ta làm người ta cạn khô, chai sạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét